Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

Nữ Hoàng Ai Cập (Tác giả: Văn Long)


« Ôi đêm tối hoang vu
Gió mưa gào thét xót thương tình em . . . »

* * *

Ở Mỹ có tục lệ ngày lễ Halloween vào ngày cuối tháng mười hàng năm. Tục lệ này có nguồn gốc cách đây vài bách niên, có thể xa xưa hơn nữa, du nhập từ vài nước châu Âu như Anh, Ái Nhĩ Lan. Mấy người dân gốc Celt tin rằng lằn ranh giữa thế giới hiện hữu và các thế giới vô hình khác trở thành mỏng mảnh vào dịp lễ hội này cho phép những linh hồn bao gồm vô hại lẫn tàn độc giao thông. Linh hồn của gia đình, ông bà tổ tiên được vinh danh, mời vào nhà thì phải rồi trong khi hồn linh độc hại thì phải ngăn chặn. Việc mặc trang phục và mặt nạ để ngụy trang thành một linh hồn tàn ác cốt là để hòa nhập mà có thể tránh tổn hại đến thân. Nguyên thủy đây là một ngày lễ thuộc tính cách tôn giáo nhưng lâu rồi đã trở nên phong tục của đại quần chúng. Trẻ em thì sập tối hóa trang thành ma quỉ hoặc bất cứ nhân vật gì chúng thích lủ lượt cả nhóm đi xin kẹo. Gõ cửa nhà ai thì nói « trick or treat » nghĩa là muốn gian manh, thủ đoạn hay đối xử tử tế, tương tự như « rượu mời hay rượu phạt » . Cho bánh kẹo thì chúng bỏ đi, nạp thuế
thì kể như xong. Nếu không coi chừng chúng phá phách trở lại liệng trứng lên cửa. Nhà nào không muốn chơi trò này thì tắt đèn tối thui, một tín hiệu cho biết không có nhà hay không tiếp . . . ma quỉ. Có lẽ nhiều khi ở đời cũng đơn giản như vậy thôi. Đừng tiếp xúc thì cũng tránh được nhiều rắc rối.

Người lớn thì đi party. Năm nay sếp tổ chức party hóa trang ở nhà sếp. Phân bộ công ty hai trăm mấy chục người sếp mời hết, cộng thêm khách đi kèm, nghĩ đến cũng thấy vui nhộn rồi. Nhà sếp là một biệt thự ở khu nhà giàu River Oaks của thành phố Houston này nên dư sức chứa. Trong sở ai cũng thích đi party sếp tổ chức vì ngoài đồ ăn ngon còn tha hồ được lựa chọn món khác. Y như là buffet Kim Sơn. Tôi làm cho sếp cũng cả chục năm rồi, thuộc dân kỳ cựu, kêu tên sếp ngang hàng bình đẳng chứ hổng cần phải doctor này nọ. Hồi mới vô thì nhân viên già nhiều hơn trẻ. Sau vài năm thì già đi bớt, trẻ vô thế, nam có nữ có. Nhiều em thơm như múi mít, đang còn đi học tập sự hay chỉ vừa mới ra trường. Tội cái là trẻ chơi với trẻ. Mình cũng đáng bậc cha chú rồi. May nhờ thể thao nên còn trẻ trung, tráng kiện, vẫn còn hòa nhập được; rán thôi, muốn ăn thì phải lăn vào bếp. Lâu lâu dớt được một em sướng đã đời. Nhưng cái số sao ấy. Mấy em làm chừng sáu tháng, một năm, hai năm thì nghỉ đi học tiếp, vào trường y theo đuổi sự nghiệp chi chi. Tôi trở lại cu ky, nhìn mấy em đồng nghiệp ngồn ngộn mà thèm nhỏ dãi (dĩ nhiên phải nuốt xuống). Vì hổng phải em nào cũng tán được. Thí dụ như có em Mỹ mặt cũng xinh nhưng lạnh như tiền, tuýp đi ngang nhau làm như mình không có ở đó ! Nhưng vì ta đây cao cấp và professional (chuyên nghiệp) nên tôi cũng phải làm tỉnh. Nghĩ thầm trong bụng em mà vào tay thì tôi phải lấy roi đét vào đít.

Trời sập tối khi chiếc beamer mui trần của tôi đổ vào sân lát gạch viên của sếp với đường lái xe tua quanh một bể nước có vòi phun và đèn rọi xanh đỏ ly kỳ. Khách dự cũng đang lũ lượt kéo đến. Lần này tôi hóa trang làm đại đế La Mã thời còn chinh chiến, nghĩa là không phải mặc áo thụng trắng mà là quân phục ngắn gọn. Lúc bước vào nhà từ sân thì bà con cũng dòm ngó tôi giống như tôi dòm ngó họ. Trông tôi vẫn còn ngon. Tí áo giáp vàng phủ vai, váy bằng những thẻ vàng lấp lánh, giày đế phẳng và dẹp có bó dây lên bắp chuối, bắp đùi trần rắn khỏe. Tôi mặc áo thun xám hơi nhỏ size chút xíu làm các cơ bắp ngực và tay nổi lên. Trên đầu thì đội một vòng hoa lá bằng kim loại giác vàng. Bên hông đeo thêm một thanh gươm cho đủ bộ.

Tiếng nhạc, tiếng cười nói ồn ào pha trộn tạo một bầu không khí nhộn nhịp đưa đẩy thích hợp cho những cái vẫy tay quen biết từ xa dễ mất hút vào đám đông. Thiên hạ tụ năm, tụ bảy vui chơi, tay cầm thức ăn thức uống tán dóc, cười đùa. Không cần bảo, khác với lúc ở sở, nam hay tụ với nam, nữ tụ nữ. Đây là dịp để phiêu lưu nên khi các đồng nghiệp nam thấy nhau cũng chỉ cười vẫy tay từ xa, nếu lỡ chạm trán thì cũng chỉ qua loa vài câu rồi lỉnh, đi tìm mồi. Trong đó có tôi. Hôm nay phải đi kiếm nữ hoàng cho đại đế hay công nương quí tộc gì chứ. Hoặc giả phi thiếp. Đối cùng thì nữ tỳ hay nô tỳ cũng được. Đại đế mà đi ra tay không thì thảm quá.

Nhà sếp chắc cũng phải có hơn chục phòng ngủ tầng trên và vô số các phòng ăn, phòng games, phòng giải trí, phòng khách tầng dưới. Sàn lát gạch marble hoặc hardwood hoặc đá thiên nhiên. Phòng này thông phòng kia bằng những lối đi vòm cong. Trong một căn sảnh lớn với những cánh cửa Pháp mở ra vườn, hoa viên là mấy chiếc bàn dài nối đuôi nhau bày đủ món ăn thượng hạng từ trứng cá, tôm hùm, cá hồi đến bao món ăn chơi hor d'oeuvres và tráng miệng cầu kỳ đẹp đẻ. Từng que từng que xỏ xâu xanh đỏ trải dài hàng hàng lớp lớp đẹp đến hoa mắt. Thật không biết ăn thử món nào trước, món nào sau. Ăn hết rất dễ bội thực. Các em mỹ miều vây quanh khu bàn ăn cũng nhiều và đầy đủ màu sắc đến choáng ngợp. Nếu cũng được thử qua hết các em như đồ ăn thì còn gì bằng ! Vẫn máu đại đế, dê chúa.

Có em tô môi đỏ thắm, tóc vàng kim, áo đầm trắng y như Marilyn Monroe. Em Mễ kia thì trang phục như Wonder Woman, vòng một và ba sung mãn còn cái eo thì nhỏ thiệt. Em kia khá xinh trong bộ đồ bó Fantastic Four. Em trông cũng giống Jessica Alba đó chứ. Em miêu nữ da màu thì vận áo đen thuộc da ôm sát những đường cong. Bộ áo da làm làn da em trở nên màu bánh mật, cặp mắt em long lanh sáng quắt. Còn em kia vận áo sơ mi đuôi áo thắt gút trước rốn, quần tây ống lững bó, đi giày boot. Môi em cũng tô đỏ đầy tràn, hai hàng mi chải thêm mascara những tia rời chớp chớp. Em thoăn thoắt như người đẹp Megan Fox trong Rôbô Đại Chiến Transformers. Còn em kia thì hao hao giống Kate Beckinsale, người đẹp gốc Ăng Lê trong loạt phim ma ca rồng đã chó sói. Thỉnh thoảng thấy em cười nhếch miệng rất xinh lộ hai cái răng nanh. Cái miệng xinh đó mà cắn . . . phập một cái ở chỗ đó thì chỉ có nước giãy đành đạch khi dòng máu cứ tuôn ra. Chết vậy mới là chết.

Bất giác tôi đã no và không thiết đến đồ ăn nữa. No hai mắt. Đói một tên. Vớ lấy một ly sâm banh và ăn qua loa vài miếng hor d'oeuvres tôi sán lại mấy em tán tỉnh. Đa số cũng biết mặt nhau và đều để mặt trần không che mặt nạ nên cũng dễ « socialize », xã giao.

Sếp chủ trương liên hiệp quốc nên mướn nhân viên đủ sắc dân. Nga có, Mỹ đương nhiên có, Ăng Lê có, Pháp có, Mễ có. Á Châu chắc cũng chiếm hết hai mươi lăm phần trăm, số đông Tàu, đến Phi, Đại Hàn, lát đát vài mống Mít (có tại hạ). Thấy một em Nam Dương hôm nay mặc đồ bó truyền thống trông cũng sắc sảo, mặn mà. Có mấy ả Tàu khá ngổ ngáo, vợ của mấy đồng sự, đang thi đua nốc Vodka với mấy tay nam giới. Hết biết. Thôi, kỳ này đổi tông, hổng chơi, mấy em Á Châu nói chung ỏng ẹo. Mấy em Việt còn nói riêng bạo. Gái các nước khác lúc không chảnh thì chịu chơi hơn. Với lại chỗ tôi làm thuộc viện nghiên cứu, mấy em vàng, đen, trắng không cần biết thuộc dân nước nào đa số tâm tánh hơi khô khan vì toàn dân làm việc đầu óc, tính toán, thống kê. Mặt xinh nhiều khi lại lạnh lùng đến phản cảm.

Sau hơn một tiếng trong nhà và vài ly sâm banh tôi lần ra đến patio cho thoáng. Patio tức là sân trong cũng thật rộng trải dọc theo phía sau tòa nhà của sếp. Trên sàn patio lát những viên đá ô vuông lớn có đủ ghế ngồi từ băng đá đến ghế mây, những cái bàn kiếng tròn với lọng dù che. Một thành bang công gạch trắng với những cột hình bình sứ thon cao bao bọc. Trên thành bang công là những chậu bông giấy đặt khoảng cách đều nhau. Đôi ba thềm tam cấp dẫn xuống lối đi quanh quẹo xuyên khắp hoa viên. Những bóng đèn ẩn náu sau bụi cây hay dưới gốc cây chiếu sáng lấp ló làm hoa viên về đêm càng thêm nên thơ hay kỳ bí tùy tâm trạng khách thưởng ngoạn. Cũng có một số khách ngồi tụ ngoài patio tán chuyện. Thấy thấp thoáng một vài cặp nam nữ tay trong tay hay vai sánh vai đang đi dạo hoa viên.

Đại đế tôi cũng đang cao hứng dạo chơi trong hoa viên mặc dù nhất thời trên tay chả có « một trà, một rượu, một đàn bà » của Tú Xương gì cả. Nhiều khi thế mới hổng bị stress. Tối nay trời oi oi và cũng không lạnh theo như lệ thường hàng năm. Houston là vậy, cuối thu, sang đông nhiều khi vẫn còn rất ấm. Hoa viên của sếp có trồng nhiều cây bông giấy, một điều ít thấy ở Mỹ hơn là Pháp, Việt Nam . . . Thường chỉ rộ vào xuân, hè, vậy mà những cây dành dành đêm nay thấy vẫn còn đầy bông. Chắc nhờ khí hậu ấm nóng và khéo vun trồng nên những đóa dành dành (hoa Gardenia) trắng to vẫn nở rộ thơm ngát. Hoa này hình như thuộc dòng « hoa sứ nhà nàng » thì phải. Thoang thoảng có quyện cả hương hoa lài. Thật là tí rượu, tí hương hoa cũng có thể làm người ta ngây ngất. Mặc dù rượu vào đầu rổng, hương hoa vẫn là hương hoa có thể theo gió thoảng đến cũng có thể theo gió tan biến đi.

Đi ngang một lùm cây dành dành bất chợt thấy có luồng gió khẽ lành lạnh. Tôi nghĩ chắc tưởng tượng nhưng cũng quay lại. Thì ra có hai em đẹp gái đang đứng cạnh mấy đóa dành dành nhìn tôi cười. Tôi cười lại, bảo :
– Hi there. What's so funny ? (Chào đứng đó. Gì mà vui thế ? )
– It's you. (Thì anh chứ còn ai.)
– Me ? (Tôi hả ?)
– Aren't you Caesar ? And don't you recognize me, my Lord ? I'm Cleopatra. (Ngài không phải là đại đế Caesar sao ? Ngài không nhận ra tiện thiếp à ? Thiếp là Cleopatra đây.)

Tôi đã quên mất mình đang hóa trang làm đại đế La Mã Caesar và quả thật trước mặt tôi đã hiện thân một Cleopatra, nữ hoàng Ai Cập thời một trăm năm trước công nguyên. Và cô bé đứng cạnh nàng chắc là người hầu. Thật ra hai em chắc gốc Mễ Latin, không quá hăm mốt, hăm hai, trông như mới vừa đôi chín. Hai em đều đẹp. Cleopatra thì quả là hóa trang giống như nữ hoàng Ai Cập thật, đầm lụa trắng dài phủ toàn thân, cổ áo tròn cắt sâu vừa, trên cổ trên tay đeo vòng vàng. Không biết vòng vàng trên cổ hay hai gò bồng đão của em nổi. Em Cleopatra đẹp một cách mủm mỉm, không thiếu ăn. Mặt em trang điểm kỹ nên đại đế tôi cũng hơi bị thu hút. Mắt to vẽ đậm, hai hàng mi cong dài. Đuôi mắt được kẻ thêm một tí cánh đen hơi chếch lên. Với mái tóc đen huyền chải thẳng, đuôi mái và đàng trước trán đều cắt ngang ngắn, em trông thật giống một nữ hoàng Ai Cập xa xưa. Em đứng bên cạnh thì là Mễ tóc vàng pha nâu, người dong dỏng cong cớn tương phản với em Cleopatra mủm mỉm. Mặt em cũng đẹp hớp hồn. Em mặc chiếc váy ngắn đốm da beo hở ngực to vừa quyến rủ, cặp chân thon dài mịn màn. Em có cặp mắt to, đôi mày xinh song song với đôi rèm mi cong kiêu kỳ. Mặc dù trên chóp mũi cao thon có một đốm tròn đen, và trên mỗi gò má có 3 đường kẻ tõa ra từ cánh mũi.

Tôi hòa mình vào kịch bản :
– It's my pleasure to have your company, my queen. (Hân hạnh được tháp tùng nàng, nữ hoàng.)
Tôi chọc :
– Didn't know that Cleopatra has cats. (Hổng biết Cleopatra có nuôi mèo.)
Hai em cười khúc khích. Cleopatra bảo :
– Đúng rồi, đây là thú nuôi của thiếp.
Trở về với thực tại :
– Hi, I'm Amanda Perez. This is Tracy Ramirez.
– Hi back, I'm Long Van.
Em Amanda hay nữ hoàng Ai Cập hóm hỉnh :
– Oh my god, yours must be long. (Chúa ơi, cái của anh chắc dài lắm.)
Vốn chữ long tiếng Anh có nghĩa là dài chứ chả là rồng bay phượng múa gì. Tôi cười bảo :
– For me to know and you to find out. (Muốn biết thì tìm hiểu.)
– We love to. (Chúng em thích muốn biết.)
Tôi trố mắt cười cười :
– I guess I don't have to tell you that you two are beautiful. (Anh nghĩ không cần phải nói hai em đẹp lắm.)
Tracy cười tươi :
– Long, you are cute yourself. (Long, anh cũng dễ thương đó chứ.)
– Chỉ dễ thương thôi sao ?
– Đẹp trai.

Đại đế tôi phỉnh mũi. Lâu lâu có dịp tán tỉnh cho vui chứ thường ngày dân Mỹ tụi tôi có tiếng là đạo mạo, so với dân Âu Châu thì hơi nhà quê. Nói chuyện tương đắc một hồi thì đã thấy hai em mỗi người níu lấy một cánh tay tôi, chúng tôi đi dạo quanh hoa viên. Thì ra Amanda và Tracy làm phụ tá trong một nhóm nhỏ của phân bộ công ty, văn phòng nằm ở đầu bên kia building nên tôi chưa từng gặp qua.

Lúc trở vô nhà sếp thì tôi đề nghị lên tầng trên kiếm phòng tâm sự tiếp. Nhưng hai em nói không thấy thoải mái ở nhà sếp, nói có người quen đang đi nghỉ mát cho mượn một căn apartment cũng gần đó, hỏi tôi muốn đi không. Còn phải hỏi, tôi đồng ý ngay. Hỏi lại hai em đến party bằng gì. Đáp có người chở đến. Thế thì còn gì bằng, tôi bảo để tôi đưa hai em đi bằng chiếc xế của tôi. Tôi hân hoan ôm vai nữ hoàng Ai Cập Amanda và tùy tùng Tracy mỗi nàng một bên bước ra khỏi cửa nhà sếp trong khi hai em cũng nép vào tôi, tay luồn ra sau ôm eo tôi. Nghĩ đến nhất dạ đế vương sắp xảy ra làm tôi thật phấn khởi.

Căn apartment lịch sự hai em mượn được của ai chắc là phái nữ vì bên trong trang trí nhiều màu hồng và trắng. Tôi chỉ để ý được vậy thôi vì nào còn đầu óc nữa. Phòng ngủ có chiếc giường trắng loại king size (cỡ vua) đầy đủ với bốn cột và màn phủ mỏng vắt lên khung. Nhìn nó là biết đắt tiền và êm ái vì nệm chồng dày cao đến mông. Điệu này nếu nam đứng dưới sàn và nữ quỳ trên giường thì không xong. Thôi lăn xuống sàn hết cũng được vì nó lát thảm dày chắc cũng năm, sáu phân. Vào đến phòng ngủ là hai em đã đứng nơi chân giường ôm chằm lấy nhau hôn nhau đắm đuối, sờ soạng người nhau. Tracy kéo trễ vai áo nữ hoàng Ai Cập xuống làm phần trên đôi bồng đão của Amanda càng thêm căng tròn. Trong khi đó Amanda bợ lấy mông Tracy, vô tình vén lên một bên váy. Em Tracy mặc quần sịp dây, mặc mà như không mặc, mông đít vêu tròn thật hấp dẫn.

Hai em bảo để entertain, chiêu đãi tôi bằng cảnh hôn nhau mở đầu. Tôi ngồi phưỡn ở một chiếc ghế bành đặt góc phòng nhìn trố mắt, người nóng ran. Thằng em trổi dậy cứng đầu dưới quần nhưng tôi vẫn kiềm chế không . . . ngó ngàng tới. Phải rồi, phải ra thể thống đại đế chứ, để người tới hầu chứ. Công nhận, hai em mặt xinh đẹp nút lưỡi nhau trông thật kích thích. Bình thường những kẻ gọi là bình thường nghe đến dân les hôn nhau thì đã thè lưỡi. Bây giờ tôi càng xác định, không cần les hay hổng les, hễ xấu xí mà hôn nhau thì muốn lợm nhưng đẹp gái thế kia thì quá ư truyền cảm, gợi tình.

Quấn nhau chừng mười lăm phút mới buông ra, hai em tới trước mặt tôi. Nữ hoàng Ai Cập bảo :
– Đại đế, ngài thích không ?
– Nữ hoàng và nô tỳ của ta ơi, hai em đúng là nôm-bờ oanh !
Đã học lỏm được câu của ca sĩ NS.
– Để bọn thiếp làm vừa lòng ngài nhe.
Nói đoạn hai em tụt phăng cái quần sịp của tôi đi. Tiểu đại đế bật dậy hùng dũng.
Nữ hoàng Ai Cập thốt lên :
– Ay dios mio ! (Oh my god, chúa tôi !)

Thế rồi hai em mỗi người một bên chúm môi hôn thân cây ngọc của tôi. Amanda là người nút lấy đầu nó trước trong khi Tracy vẫn hôn lên hôn xuống trên thân cây. Hai em điệu nghệ không thèm cầm lấy tiểu đại đế, chỉ banh đùi để chen vào giữa chân tôi và hoàn toàn dùng miệng để . . . khống chế. Tracy liếm xuống đến hai viên ngọc báu. Còn Amanda vẫn ngậm mút gọn đầu khấc, bất chợt lấy tay gãi dái tôi, những móng tay sơn đen cào từ hậu môn đi lên.

Tôi sướng đến run rẩy. Chỉ biết ngồi phưỡn hưởng thụ, những lúc sướng quá thì vò đầu vò tóc hai em.

Tôi nhướn người lên cố chứng kiến cận cảnh hai cái miệng xinh đang phục vụ tiểu đại đế. Bây giờ đến phiên Tracy nút lấy đầu. Thỉnh thoảng em lấy ngón cái và trỏ làm lọng thắt chặt gốc. Thấy đầu tiểu đại đế căng máu đỏ gất, tím lè những lúc Tracy ngậm hờ hoặc nhả ra chỉ thắt chặt bằng mấy ngón tay. Amanda liếm nút lấy ngọc hoành. Tôi luồn tay vào cổ áo hết bóp vú Tracy đến Amanda. Hai em vú đều săn tròn bóp rất sướng tay.

Sau một hồi thì xiêm y nữ hoàng Ai Cập, nô tỳ, đại đế cũng đều được trút bỏ khi cơn lửa tình lên cao hừng hực. Thỉnh thoảng tôi cầm thanh đoản gươm lưỡi cùn rộng bãng dí dí lên nhũ hoa của hai em làm chúng càng chĩa nhọn.

Trời cho gái Mễ Latin thường có vòng một sung mãn không cần phải đi thẩm mỹ Bích Ngọc. Chắc cũng cả hai mươi phút bị hành hạ tiểu đại đế căng cứng đến tê dại. Đến lúc đại đế cha phải ra tay cứu binh :
– Mau lên giường. Đến lúc ta phải xuất thân chinh phạt !
Nữ hoàng Ai Cập hóm hỉnh :
– Si, my lord. (Vâng, chúa công.) Hãy chinh phạt tiện thiếp và nô tỳ.
Tôi lấy bãng rộng lưỡi gươm đét vào mông Amanda đoạn Tracy, mỗi em hai cái khá mạnh. Chát, chát ! Chát, chát ! « Áaaiii !! » Bất ngờ đau điếng, hai em ôm đít vội leo ngay lên giường.

Vất đoản gươm sắt khá nặng xuống thảm lún, thấy hai em nằm cạnh nhau lõa lồ ngoan ngoãn chờ đợi trên nệm mút trắng tôi định đáp trả hôn hít theo bản chất tình nhân trong máu. Thôi, để hiệp sau, đêm còn dài mà. Nãy giờ cầm cự lắm rồi. Đại đế giờ không « xuất phát » thì chỉ có nước tức chết vì căng máu.
Tôi lập tức đè lên Cleopatra. Nhìn cặp mắt to vẽ đậm và cái miệng xinh đã từng âu yếm tiểu đại đế tôi cũng bấn loạn. Đúng là « mắt môi đây xin anh đừng chờ ». Y như trong các phim về vua chúa, lính tráng La Mã dã man, tôi lụi một cái lút cán. Áaarrrgghh . . . nàng la lên. Đương nhiên là một tình nhân, tôi đã không đâm bằng dao, gươm như trong phim. Nếu ngay lúc đó chết tốt trong sửng sốt thì chắc chính người đâm lụi cũng bị. Tôi bắt đầu ra sức nắc. Phạch, phạch, phạch . . . phạch, phạch, phạch . . . Những cú trời giáng. Mắt Amanda, không, Cleopatra trợn trừng, nàng giãy giụa, miệng la không ngớt. Như kẻ điên đầu cổ tôi căng đỏ gất, mổ hôi lấm tấm. Cleopatra nói trong đứt quãng :
– Si, si . . . phạt em đi . . . Em đáng bị phạt . . . hự, hự . . .

Đang điên tiết bỗng nhiên gã tình nhân lão luyện trong đại đế tôi khựng lại. Theo đà bị nữ hoàng Ai Cập và nô tỳ xinh đẹp này mê hoặc thì sẽ banh sớm như chiến mã xa không phanh vỡ tan bành khi va vào đá. Tôi nắc chậm lại kiềm hãm rồi ôm chằm lấy Amanda nút lưỡi em say đắm. Ôm em Cleopatra/Amanda sướng cả người vì em thật mủm mỉm. Em cũng ôm ghì lấy tôi đáp ứng nụ hôn, chân quặp lên eo lên mông tôi giữ chặt trên yên.

Chợt nhớ đến em nô tỳ nằm bên cạnh tôi bèn tháo gỡ khỏi vòng tay nữ hoàng để leo đè lên em. Tưởng có thể kiềm chế nhưng khi âm đạo Tracy tiếp đón cây ngọc của tôi đút vào tận sâu thì tôi lại hăng tiết nắc. Phạch, phạch, phạch . . . phạch, phạch, phạch . . . Những cú trời giáng. Hự . . . hự . . . Em nô tỳ cũng rên la không kém em nữ hoàng, cứ si, si (yes, yes) liên tục. Tôi như một kẻ đang chạy việt dã, hai buồng phổi khát khí ốc xy đến tột độ.

Nhưng như một đứa trẻ lạc vào tiệm đồ chơi, tôi buông em nô tỳ ra để trèo lên lại em nữ hoàng mủm mỉm gợi cảm. Lại nắc sâu, mạnh, nhanh. Vài phút sau tôi lại trở lại nắc em nô tỳ. Toàn thân tôi các cơ bắp rần rần sướng nhừ. Tôi biết hai em cũng đang sướng đến mây xanh. Cứ vài phút tôi lại chơi đổi em.

Ngạc nhiên thay nhờ thay đổi giữa hai em đại đế tôi vẫn cầm cự chưa banh. Còn hai em thì mỗi em chắc cũng đã ra đôi lần giãy giụa.

Lúc tôi đang nắc Amanda thì em chợt bấu lấy cặp mông tôi ghì lại. Em bảo :
– Em thích mông của anh. Nó cứng chắc quá. Đụ em thật khỏe. Em thật thích.
Lời lẽ văn hoa thoát từ môi miệng xinh của nữ hoàng làm tôi thêm kích thích. Cây ngọc như cương dài thêm sâu trong nàng.
– Đụ em đi anh ! . . . Hự, hự . . . Giết em bằng con rắn của anh đi ! . . . Cho nó cắn em chết đi ! . . .

Hmm . . . sao lại ví cái của đại đế là rắn ?! Là gươm là đao còn nghe được.
Vốn nữ hoàng Cleopatra Ai Cập xa xưa thật đã chết vì tự vẫn bằng cách để cho rắn độc cắn.

Nghe em nói nhảm cũng hơi chột bụng, đại đế tôi rút gươm ra đâm tọt vào lại em nô tỳ, giận lẫy. Nắc vài cái tôi lật Tracy nằm sấp xuống đoạn đè nghiến lên em tống vào mạnh. Tôi nắc phành phạch vào cặp mông đang ưỡn cong. Tracy giãy giụa rú lên khi tôi nắc không thương tiếc. Em đau thống hai tay cào cấu ra giường. Tôi nắm tóc, bóp vú em để lấy đà, dày xéo tấm thân ngà ngọc đứa con gái. Từ xưa người ta đã nói chơi bồ, chơi vợ không bằng chơi con sen, nô tỳ ! Bây giờ tôi đã có phần hiểu tại sao.

Tôi rút ra đút vào lại Cleopatra. Phạch, phạch, phạch, phạch . . . Tôi nắc như điên, không, đại đế đã trở thành một con thú hoang. Thật là sướng khi thấy nữ hoàng Ai Cập đang quằn quại, giãy giụa. Rồi nàng rú lên kích ngất, co quắp người lại. Không biết đã ra bao nhiêu lần rồi. Tôi hơi ngơi thở dốc thì em nô tỳ lồm cồm bò qua nắm kéo cây ngọc của tôi kê đầu vào háng tôi liếm mút đầu khấc. Còn đang rần rật tôi đút vào miệng em nắc. Em bụm môi chịu đựng cho đến khi sặc sụa em nắm gốc bìu dái giựt mạnh kéo dương vật bật ra. Tôi nắm tóc em ghì đầu em cố tống vào. Em vẫn bóp cổ bìu dái. Cây ngọc của tôi cương dài hết cỡ, đầu phình như con rắn hổ mang. Em gái nhỏ nào thấy chắc cũng phát khiếp. Thoạt trông như hai người đang giành giựt dương vật đang lồng lộn. Rồi tôi cũng đút vào được chơi miệng em đến sặc sụa, nước mắt tuôn trào. Em vẫn bóp cổ bìu dái. Tôi tức muốn nổ tung nhưng vẫn chưa xuất, nằm lăn ra thở dốc. Tội nghiệp em nô tỳ Tracy, mắt lệ nhòa vẫn lao theo quỳ mọp giữa háng tôi, cầm dương vật liếm mút như thể để xoa dịu. Tiểu đại đế vẫn hùng dũng chỉ thiên. Em cầm lấy nguyên thân dương vật lúc thì bóp mạnh lúc thì buông ra như sợ bị phỏng, miệng vẫn âu yếm liếm mút. Biết là đang bị hành hạ nhưng Tracy đã si mê cây ngọc của đại đế. Nhìn thấy em nâng niu nó thì biết.

Amanda hơi hồi lại đưa tay với gọi Tracy. Bên ngoài nãy giờ không để ý đang mưa lớn gào thét. Em nô tỳ trườn nhướn người lên nút lưỡi em nữ hoàng, những ngón tay thon dài rờ xuống mu Cleopatra rồi bất chợt đút mạnh vào cửa mình. Cleopatra vẫn còn trơn ướt nhèm nhẹp. Hai em lại quấn lấy nhau. Đang phục vụ đại đế lại dám bỏ ngang ! Thấy hai em nút lưỡi nhau, mặt mũi ngây dại, đồng thời em nô tỳ chơi nữ hoàng bằng tay thật kích dục. Tôi hung hãn ngồi dậy tống dương vật vào Tracy, mông đít em đang ưỡn cao. Em rú lên vì tôi đã nắc mạnh vào sâu. Chân đùi em bị đè quỵ xuống. Tôi lại dập em nô tỳ những cú trời giáng làm em giãy giụa trên thân em nữ hoàng. Bạch, bạch !! Phạch, phạch, phạch !! . . . Em đau thốn tê điếng còn tôi chắc cũng chỉ còn như một cái máy vô tri. Tôi bấu banh hai mông ửng đỏ của em, cửa mình của em đang thoi thóp, cái lỗ đó thì nhiếp nhiếp. Tôi rút dương vật nóng đỏ như sắt cụi ra rồi bất thình lình tống vào cái lỗ nhỏ đang nhiếp nhiếp, nắc mạnh. Em rú lên đau đớn, cổ căng ưởn cong. Thấy khung cửa sổ lóa sáng lên mấy chớp sét đánh kinh hoàng rồi có tiếng sấm lớn chấn động. Tracy gồng người kích ngất, tay cào cấu nhũ hoa Amanda như để bám víu. Tôi cũng ghim đít em chặt mặc dù em giãy giụa, tay tôi luồn xuống bóp nhũ hoa em gia tăng cơn thống khoái của đứa con gái nô tỳ. Tôi thấy toàn thân tôi cũng căng hết mức. Cảm giác như đang nhồi máu cơ tim, gân cổ gân tay chân phồng lên, da đỏ gất. Thế là tôi banh. Dương vật như nổ tung trong đít Tracy, khí bắn tung tóe trong hang cùng ngõ tối.

Tôi nằm vật ra mệt lả rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết. Tôi đã tính sai. Không có hiệp hai.
. . .
Choàng tỉnh thì thấy Amanda và Tracy đang níu kéo tôi, không cho đi. Nữ hoàng Ai Cập Cleopatra bảo :
– Bọn thiếp muốn thân người cường tráng của chàng và linh hồn của chàng nữa.
Đại đế tôi đáp tỉnh :
– Không được. Chỉ cho các nàng thân người của ta, cho các nàng phục vụ ta. Còn hồn ta thì ta giữ.

Nhưng hai em vẫn tham lam đòi hết, níu chặt không cho tôi bước đi. Tôi bèn vớ được thanh đoản gươm dơ lên dọa đét đít hai em mới buông ra. Hai em lùi bước mà thấy hai gương mặt u buồn, sầu thảm.

Tôi chặt lưỡi tội nghiệp nhưng vẫn trố mắt, dương gươm lên cao dọa đánh. Lấy làm mắc cười trong bụng vì đang đóng kịch chơi thôi mà, làm gì mà buồn rũ vậy ?

. . .

Tỉnh dậy lần này thì thấy trời đã sáng, mưa tạnh, ánh nắng ngập căn phòng qua khung cửa sổ. Tôi vẫn nằm trên chiếc giường trắng cao êm, nệm ra còn nhàu chứng tích hồi đêm nhưng không thấy nữ hoàng Ai Cập và nô tỳ đâu. Máu đại đế nổi lên tôi còn định hô to « người đâu » nhưng mỉm cười nghĩ : hết Halloween rồi cha nội. Đã quen những lần tình một đêm người ta không về thì mình về nên tôi lồm cồm bò dậy cuốn gói rời khỏi căn apartment. Cửa apartment thường khi ập vào thì tự động khóa nhưng tôi cũng cẩn thận check quả đấm cửa trước khi quay bước.

Vào sở tôi check computer kho dữ liệu nhân sự. Đánh vào hai tên Amanda Perez và Tracy Ramirez nhưng không thấy hiện có ai đang làm tên hai em. Buổi trưa giờ lunch tôi đi qua đầu building xa để hỏi thăm nhóm nhỏ Amanda từng nói làm chung. Bà trưởng phòng nhóm đó bảo :
– They are no longer with us sir. (Hai người đó không còn làm đây nữa thưa ông.)
– No ? I just saw them at the party last night. (Không à ? Tôi mới gặp họ ở party mà.)
– Must be a mistake. Don't you know, they were in a car accident last year, around this time. (Chắc có sự nhầm lẫn. Ông không biết sao, hai em bị tai nạn xe hơi năm ngoái, cũng vào thời điểm này.)

Tôi thật hơi sửng sốt.

Vài ngày sau bấm Gu-gồ thì thấy hiện lên bản tin thật có vụ tai nạn xe như bà trưởng phòng nói. Vào đêm Halloween năm ngoái ở một ngã tư tối tăm, một thanh niên say rượu đã không ngừng ở bảng stop chạy tông xe pickup với tốc độ nhanh vào xe nhỏ của hai cô gái đang trên đường về từ một party. Chiếc xe hai em bị tông mạnh ngang hông lật mấy vòng trước khi bốc hỏa. Amanda chết ngay tại chỗ còn Tracy được người đi đường lôi ra cứu nhưng em đã bị phỏng nặng, mù một mắt, mặt bị biến dạng. Em chỉ sống được vài tháng thì cũng đã từ giả cõi đời.

Ly cà phê Starbucks tôi đang uống tự dưng bổng trở nên đắng khét lạ hơn mọi hôm.

Cuối tuần sau đó tôi tìm đến ngã tư nơi tai nạn xảy ra. Thấy ngay một cây thập tự tưởng niệm người chết vì tai nạn xe được người ta cắm ở góc đất. Tôi xuống xe lặng lẽ để hai đóa dành dành ở gốc cây thập tự. An nghỉ hai em nhé. Đại đế nói.

Hết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét