Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Nhục Dục !! P5 : Lén Lút

P5 : Lén Lút 



Đêm, 12h15' sáng, thằng Long là người đầu tiên tỉnh giấc, nó ngồi dậy, nhìn quanh, ngay bên trái nó là mẹ nó, vẫn nằm đấy, miệng thì thào những câu không hoàn chỉnh. Nó bước lại gần bà, đứng từ trên nhìn xuống, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn mái tóc dài ấy, nhưng ngày xưa, hình ảnh mẹ trong lòng nó đáng kính bao nhiêu, thì giờ đây, từ " Mẹ " thiêng liêng đã không còn trong đầu nó. Trước mắt nó chỉ là 1 con điếm, Lồn và Miệng vẫn còn nhếp nháp tinh trùng.


Thằng Long chậm rãi đi vào bếp, lấy khăn giấy ướt lau lại cơ thể cho mẹ nó, nó lau tỉ mỉ từng chút một, mắt, miệng, trượt dần xuống cổ, ngực, nó dừng lại đặc biệt lâu ở cặp vú bà, lau đi lau lại, rồi nó lấy miếng khăn giấy khác, lau lại những gì còn sót ở lồn bà, cứ mỗi lần nó dùng khăn lau 2 bên mép lồn bà thì đầu nó không tự chủ lại nhớ đến cách đây 1 tiếng, con cặc của nó đã từng chui ra chui vào nơi này, cảm giác khoái cảm tràn về tâm trí nó
"Ọc...." 1 dòng tinh trùng chảy ra từ lồn mẹ nó, nó lau đi, "Ọc" 1 dòng khác lại chảy ra, nó nghĩ nghĩ, rồi lấy 2 ngón tay, nhét vào lồn mẹ nó, ngoáy, nó muốn móc hết tinh trùng còn lại của nó ra khỏi lồn bà. Nhưng càng móc càng nhiều, tinh trùng chưa ra hết thì bản năng của con cái đã đánh thức bà Phương, bà uốn éo cơ thể, miệng rên nhè nhẹ.
"ân......aaaaa.....uhm......." Thằng Long giật mình, thần kinh nó bị kích thích tột độ khi nghe những âm thanh dâm đãng ấy, cặc nó không biết đã cứng lại từ lúc nào, có vẻ hơi đau nó nhíu mày, tay vẫn không ngừng móc lồn mẹ nó. Giờ đây lồn bà Phương không chỉ chảy ra tinh dịch của con trai, mà còn chảy ra dâm thủy không ngừng.
lỡ rồi, 1 lần cũng là loạn, 2 lần cũng là loạn, mà bây giờ cũng chả ai biết, mình cứ nốt thêm lần nữa, rồi từ nay về sau sẽ quên đi việc này. thằng Long tự nhủ.
nó ngưng móc lồn bà Phương, dùng 2 ngón tay kéo nhè nhẹ 2 mép lồn sang 2 bên, đưa con cặc vào 1 cách chầm chậm.
"aa.....aaaaaaaaaaa......." Bà Phương vẫn đắm chìm trong vô thức, chỉ có bản năng nguyên thủy nhất của con người phản ứng lại thằng Long, bà ưỡn mình lên với từng cú nhấp của nó.
"phạch phạch phạch.......phạch phạch phạch phạch....." nó nhấp liên tục con cặc mình vào lồn bà Phương.
" Mẹ ơi, con sướng, mẹ ơi, sao lồn mẹ bót vậy .......aaaaa" nó ghé đầu vào tai bà Phương, thì thào.
vài phút sau, nó gồng mình, nhấp những phát thật mạnh, thật sâu vào tử cung mẹ nó, cặc nó giật giật," phụt...." từng dòng tinh dịch nóng ấm đi vào âm đạo bà Phương, bà trân người lên, tận hưởng sự ấm áp của tinh dịch. 
Bắn hết những giọt cuối cùng, nó rút cặc ra, đứng dậy, 1 lần nữa vệ sinh cơ thể cho mẹ. Lần này nó làm nhanh hơn, sau đó đỡ mẹ nó vào tolet, mở nước ấm, rồi rửa ráy lại cho bà, nó làm nhẹ nhàng, từ tốn như 1 người chồng đối với vợ, nó tắm cho bà với tất cả tình yêu thương của nó. Lúc này, thật lạ kì là trong đầu nó hok hề có hình ảnh dâm loạn nào, nó chỉ muốn chăm sóc cho mẹ nó, người sinh ra nó 1 cách thật cẩn thận ( bắn 4 lần rồi thì làm gì còn hứng nữa mà nghĩ  )
Nó đem mẹ vào phòng ngủ của bà, lấy chiếc áo ngủ mà mẹ nó vẫn thường mặc, mặc vào cho bà, rồi đặt bà lên giường, kéo chăn đắp cho bà. Mẹ nó nằm ngủ trên chiếc giường 1 cách bình yên, bà thở nhẹ, môi khẽ nỡ 1 nụ cười, có lẽ bà mơ 1 giấc mơ đẹp ( ừh, đàn bà thõa mãn xong thì nó thế )
Nó tắt đèn, lui ra ngoài, nó nhìn phòng khách, 1 bãi chiến trường, bàn ghế lộn xộn, áo quần vứt lung tung, trên sàn vẫn còn vương lại tinh dịch của nó, đọng thành từng bãi trắng hếu. " Không thể để ai biết việc xảy ra giữa mẹ và mình" nó tự nhủ, lấy khăn lau sạch sàn nhà, vứt hết đồ vào sọt rác, dọn dẹp bàn ghế vào chỗ cũ.
nó chợt nhớ đến bố và chị nó " không biết 2 người đó sao rồi ? ". Đi vào phòng chị nó, chị nó nằm trên giường, trần truồng nằm ngủ ngon lành, đắp lại chăn cho chị, nó tìm bố, ông Hoàng lúc này vẫn nằm trong tolet, nó cởi trói cho ông, rồi lay lay ông dậy " ba, ba, dậy đi ba, ba...."
Ông hoàng mơ màng tỉnh giấc, nhìn thấy nó, ông giật mình " thằng cướp đâu rồi con ? "
"nó lấy tiền xong biến rồi ba àk, con phải loay hoay hơn 2 tiếng mới mở được dây trói " thằng Long nói dối.
" Mẹ sao rồi con ? " 
" không có gì, mẹ chỉ bị sợ thôi, con dỗ mẹ ngủ rồi, giờ sao hả ba ? "
"để từ từ ba tính " ông Hoàng đắn đo. sau đó ông chợt nhớ ra con Như, con gái ông " chị con đâu rồi ? "
" không sao, chị ngủ ngon lành ba ơi "
"thôi ba con mình dọn dẹp lại căn phòng đi, rồi từ từ tính tiếp "
Thật ra cũng chẳng có gì để dọn, ông Hoàng nói thế chỉ nhằm kéo dài thời gian, suy nghĩ xem việc đem nay nên làm tiếp thế nào. Ông thở dài " thôi việc đã lỡ rồi, giờ mà muốn báo cảnh sát thì mặt mũi nhà mình còn để vào đâu, của đi thay người con ạk. thôi, con đi ngủ đi, mai rồi tính." ông nói xong rồi chầm chậm bước vào phòng ngủ, nhìn vợ mình nằm trên giường, ông cảm thấy 1 cảm giác lạ xâm chiếm tâm trí mình, ông không rõ đó là cảm giác gì, chỉ là ông không muốn ngủ cùng bà. cầm lấy gối mền, ông ra ghế sô pha.
1 đêm yên bình

6h sáng, căn nhà vốn hạnh phúc giờ chìm trong im lặng, bà Phương đã thức giấc từ sớm, bà cứ ngỡ đem qua là 1 giấc mộng, nhưng không, mọi việc là thật, thật như cái cảm giác thõa mãn của bà lúc bấy giờ. Bước ra khỏi phòng, bà nhìn quanh phòng khách, dường như cái mùi của sự dâm dục vẫn còn vương vấn đâu đây, khẽ hít 1 hơi, bà xuống bếp làm bữa sáng cho gia đình.
người thức dậy kế tiếp là Như, nàng vẫn còn bị ảnh hưởng của thứ thuốc ngày hwa thằng Minh cho nàng uống, vẫn không phân biệt được đâu là hiện thực, đâu là giấc mơ. Như thức giấc với cảm giác lạnh lạnh, nàng chợt nhận ra mình không mặc đồ. kí ức đêm qua ùa về, đúng rồi, nhà mình bị cướp, nhưng mà...... Như nhíu mày, vậy còn giấc mơ hoàng tử và công chúa là sao ?? rồi có cả ba xuất hiện trong đó ?? Lắc lắc đầu, nàng làm vệ sinh cá nhân, rồi ra phòng khách.
"con gái dậy rồi àk ? đêm qua ngủ ngon không con ? " Bà Phương bối rối, cố gắng nói bằng 1 cách trấn tĩnh
" con nhức đầu quá, đêm qua có chuyện gì vậy mẹ ? sao con không nhớ gì cả " Phương lầu bầu.
" không, có gì đâu, lúc mẹ về thì con ngủ mất rồi " 
Như ngồi xuống bàn ăn, như 1 thói quen, nàng móc điện thoại ra, lại chìm trong những tin nhắn với bạn bè.
Ông Hoàng không biết đã dậy từ lúc nào, ông im lặng đi ra phòng khách, nhìn nhìn vợ mình, bà Phương nhận thấy ánh mắt của ông, bà đáp lại = 1 nụ cười mệt mỏi. Ông bước đến gần bà " việc ngày hôm qua, tôi nghĩ nên cho nó êm luôn đi bà ạk, dù sao tiền bạc cũng không mất nhiều, hên là mình đem tiền gửi hết vào ngân hàng rồi, không thì chết, bỏ qua chuyện này, lộ ra thì mất mặt với hàng xóm lắm "
"tôi hok biết, tùy ông " Bà Phương ậm ừh, lòng bà bực tức, sau 1 đêm dài, chồng mình chỉ thức dậy và nhớ đến tiền bạc, mặt mũi. Còn mình thì sao ? ông có biết đêm hôm qua, vợ ông bị 2 thằng cưỡng hiếp, mà trong đó có 1 đứa là chính con trai ông hok ? 
Nghĩ đi nghĩ lại, ông Hoàng vẫn cảm thấy lời chán, mất vài triệu, được đụ 1 con hàng trẻ trung, ngon lành, nhưng hơi tiếc là không được nhìn thấy mặt. ông quay qua nhìn Như, con gái ông đang ngồi đó nhắn tin, "sao quen thế nhỉ ? hình như mình đã thấy ở đâu rồi ?", rồi ông phì cười, con gái mình thì tất nhiên là quen rồi, chả nhẽ lại lạ ? Ông ngồi xuống đối diện Như, định lên tiếng gọi con, nghĩ nghĩ lại thôi, dù sao xưa giờ ông với nó vẫn không hợp nhau, chợt nhớ đến thằng Long, ông bảo vợ " bà gọi thằng Long dậy, sắp đi học rồi kìa " 
"ông đi gọi đi, tôi đang bận làm bếp mà " bà Phương hok dám nhìn mặt con, bà sợ, sợ cái ánh mắt thèm khát của nó.
" bà đi đi, xưa giờ nó vẫn sợ bà nhất còn gì, tôi mà gọi có khi nó lại nằm thêm cả tiếng."
Bất đắc dĩ, bà Phương phải đi gọi thằng Long. Bước vào phòng nó, bà thấy nó nằm trên giường, định bước đến gọi nó thì 1 hình ảnh đập vào mắt bà.
Thằng Long nằm ngửa trên giường, nó không đắp chăn, ở trần, chỉ mặc 1 chiếc quần thun, nơi đũng quần, con cặc của nó dựng đứng, làm cho quần nó độn lên thành 1 cục. Ánh mắt bà như bị hút vào đó, vài giây sau, bà giật mình, chợt nhớ ra mục đích của mình, bà sẵn giọng " Long, dậy nhanh, mày biết mấy giờ rồi không, dậy còn đi học " nói xong bà vội vã bỏ ra, bà sợ nó tỉnh dậy thấy mình, bà sợ nhìn vào mắt nó.
Thằng Long mơ hồ mở con mắt ra, nó nhìn thấy 1 người đàn bà đang bước vội ra cửa, định thần 1 tý, những hình ảnh của tối hôm qua lại tràn về tâm trí nó. nó bối rối cúi mặt xuống. Chờ mẹ ra khỏi cửa, nó mới thẫn thờ ngồi dậy, trong đầu nó loạn thành 1 đống. như 1 thói quen, nó bước vào tolet, đánh răng, súc miệng, thay quần áo, rồi vác vội chiếc cặp ra, nó không thèm soạn bài vở, với nó, cứ nhét hết sách vở vào cặp, cần gì thì lấy, việc gì phải mỗi ngày lấy ra lấy vào cho mệt ( ngày xưa em cũng thế  ).
Bước ra phòng khách, bố nó đang đọc báo, chị nó đang nhắn tin, không ai để ý đến nó, căn nhà hôm nay im lặng lạ kì. Mẹ nó đem nồi cháo từ bếp bước ra, ánh mắt 2 mẹ con chạm nhau trên không trung, bà Phương đỏ mặt quay đi chỗ khác, nó cũng cúi đầu xuống, ánh mắt nó vô tình nhìn vào chiếc áo ngủ của bà, 2 núm vú cộm lên sau lớp vải, mỗi bước chân của mẹ nó làm cho cặp ngực rung động mãnh liệt, rung động như con tim nó bây giờ vậy. Cố kìm nén sự kích thích, nó ngồi xuống bàn.
Như thường lệ, bà Phương ngồi đối diện nó, múc cháo ra chén cho cả gia đình, nhưng hôm nay lạ lắm, cả ngôi nhà chìm trong sự im lặng, chỉ có tiếng muỗng chạm vào chén, không ai nói gì. Bữa ăn sáng sao mà nặng nề đến thế ? 
"keng..." Thằng Long vô ý làm rớt cái muỗng.
" ăn có tý cũng hok xong, lấy khăn lau lại nhanh " bố nó cằn nhằng
Thằng Long lê cái thân xác mệt mỏi vào bếp, nó còn rất mệt, mắt nó híp lại, dường như vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, lấy cái khăn rồi chui xuống gầm bàn.
tối quá, chả thấy gì, nó tìm cái dt, rồi chợt nhớ hwa thằng Minh đã cầm đi rồi còn gì. Chui ra, nó nhìn nhìn bà Như "chị, em mượn dt soi sáng cái, tối quá "
"dt mày đâu " Như cáu, nhưng vẫn đưa cho nó
"em để quên trong phòng rồi " nó nói dối.
Lại chui vào bàn, lần này có ánh đèn dt, nó chỉ mất 2s để lau sạch vết cháo. Nó chợt nhìn lên " sặc ", nó giật mình, trước mặt nó là đôi chân của mẹ nó, vẫn trắng như vậy, cái váy ngủ khá ngắn, nó hok che được đến đầu gối bà Phương, nhưng cái hấp dẫn nó hok phải là cặp chân của bà, mà là....... Mẹ nó không mặc quần lót. Cái lồn của bà hiện ra trước mặt nó. Nó nhìn như ngây dại, "ực " khẽ nuốt nước miếng, nó nhè nhẹ bò đến gần, sợ mẹ phát hiện, nó chẳng dám thở mạnh. nó như bị thôi miên, đầu óc hok tự chủ được, lại nhớ đến tối hwa, buổi tối định mệnh ấy.
"mày xong chưa, trả dt cho tao, tao còn nhắn tin với bạn, lau có tý cháo cũng không xong " Như gắt
Nó giật mình, đầu nó đập lên bàn 1 cái cộp, nó khẽ xuýt xoa.
"đáng đời, con trai lớn rồi làm có tý việc cũng hok xong, rách việc " Như cười.
Chết thật, bà Phương sực nhớ ra, sáng nay mình chưa thay đồ, lúc ra khỏi phòng bà vẫn còn hoảng loạn, mình quên hok mặc đồ lót. Biết ngay lí do thằng con ở dưới bàn lâu như vậy, bà vội khép chân lại.
Cụt hứng, và sợ chị nó nhận ra sự khác lạ, thằng Long hok còn cách nào khác hơn là chui lên. Nó nhìn mẹ nó, bà đỏ mặt, cúi đầu ăn cháo, hok dám nhìn con.
" nè, có tý mà làm thấy ghê " nó trả dt cho chị
"mẹ nó bực thật, đang hứng mà bà này làm mình cụt hứng quá, sao giờ nhỉ ?" nó không ăn, đầu óc nó bây giờ chỉ nhớ đến cái lồn của mẹ nó, nhớ đến hình ảnh dâm đãng ngày hôm qua.
được vài phút, nó lại quyết tâm, "cạch " lần này nó cố tình múc đầy muỗng cháo, rồi thả xuống đất.
"cái thằng này, ăn có tý cũng hok xong " chị Như bực mình nói.
"thôi, không phiền chị, em lấy đèn pin " nó nhìn qua bố nó, ông vẫn đang đọc báo, nhìn mẹ nó, bà cúi xuống ăn như hok có việc gì xảy ra, bình thường thì nó đã bị mắng rồi.
Long đứng lên, cố kìm nén tâm lí mong chờ của mình, lấy cái đèn pin, rồi chui xuống bàn. vừa chui xuống, nó vội chiếu đèn pin về phía đôi chân của mẹ. Thất vọng, bà Phương đã kẹp chặt chân lại, dù có đèn pin nó vẫn chỉ thấy những cụm lông mờ mờ.
"cái dkm" thằng Long chửi thầm, nó bỏ cuộc, lấy khăn lau vết cháo, nó định chui ra, nhưng bỗng 1 suy nghĩ tà ác nảy ra trong đầu nó. Đặt đèn pin xuống, tay nó vươn nhè nhẹ đến xoa xoa bắp chân bà Phương.
"khụ khụ....." bà Phương giật mình, bị sặc
"có sao hok em ? " ông Hoàng quan tâm 
" không, không sao anh... anh ăn đi, em hok để ý nên bị sặc ấy mà " bà không thể tưởng tượng được con trai mình gan đến vậy, cả gia đình đang ngồi đây mà nó dám chui xuống gầm bàn, vuốt chân mình.
Thằng Long cười thầm " này thì giả vờ, hôm wa dâm như đĩ, hôm nay lại định làm mẹ hiền àk ? ", nó tiếp tục, lần này nó to gan hơn, tay nó đâm vào giữa đùi bà, tách 2 chân mẹ nó ra, mò sâu hơn, tìm kiếm cái khe suối thần tiên. Bà Phương cố kẹp chặt chân lại, nhưng bà hok dám làm mạnh, bà sợ chồng bà phát hiện, sức phụ nữ đã yếu, còn bị kìm chế, làm sao = sức thằng Long. Chẳng tốn bao nhiêu sức lực, tay thằng Long đã chạm được vài sợi lông lồn.
" cách mạng gần đến thành công rồi, cố lên 1 chút " Long tự nhủ. nó vươn tay vào sâu hơn, và đây rồi, khe suối thần tiên, thằng Long cảm giác tay mình chạm vào thứ gì đó mềm mềm, tròn tròn, bé bé.
"aaa" bà Phương rên lên 
"sao nữa ? " Chồng bà quay sang hỏi 
" không, em sực nhớ hồi nãy nấu cháo em quên bỏ đường " bà chống chế, đầu óc bà loạn, bà muốn đứng lên, nhưng nếu bà đứng lên thì tay của thằng Long sẽ lộ ra, chồng bà sẽ biết, nhưng nếu ngồi đây, thằng Long đang xâm phạm bà, tay nó đang mò mẫm vào nơi bí ẩn nhất của mẹ nó.
thằng Long cười thầm, nó biết nó sờ trúng cái gì, hạt le của mẹ nó. dùng tay xoa nhè nhẹ, 1 ngón cái xoa hạt le, 2 ngón giữa nó dùng để móc lồn mẹ nó. " ướt rồi, mẹ mình dâm quá " nó tự nhủ, cặc nó cũng đã cương lên từ bao giờ.
"ân....ư...." bà Phương ngậm chặt miệng, miệng bà phát ra những tiếng rên nhỏ.
Ông Hoàng buông tờ báo xuống, nhìn nhìn bà.
"ân......anh có thấy.... hình như cháo thiếu chút đường ngon hơn thì phải ? " bà cố mỉm cười, 2 má bà lúc này đã ửng hồng.
ông Hoàng hok nói gì, nhìn về phía ghế thằng Long " ơ thằng Long đâu rồi ? "
"dạ dạ con đây " thằng Long đáp
không biết vì lí do gì, bà Phương vội nói " cái thằng, nó..... làm đổ cháo xuống đất, nó đang lau......lau sàn lại " bà nói đứt quãng.
Thằng Long sợ, tay nó để im, vài giây sau, thấy im ắng, nó lại tiếp tục móc lồn mẹ mình. tần suất ngày càng nhanh, tay nó đã ướt đẫm dâm thủy. nó móc mạnh đến nỗi người bà Phương khẽ run run, bà vội chống 2 tay lên bàn, bịt miệng mình lại, cúi đầu xuống, bà sợ bị chồng phát hiện.
"cái bà này, dạo này vô duyên thật, ngồi bàn ăn mà còn run đùi " ông Hoàng vẫn chưa phác giác ra sự khác lạ của vợ.
Thằng Long móc ngày càng nhanh, nó cảm nhận được đùi mẹ nó đang co giật, bà sắp ra.
"thôi, tôi đi làm đây " ông Hoàng lau miệng, đứng dậy đi ra cửa, đi được vài bước, chợt ông thấy là lạ, quay đầu lại, ông nhìn nhìn vợ. Thường ngày bà vẫn đưa ông ra tận cửa, sao hôm nay lại ngồi im nhỉ ? ông nhìn nhìn xuống bàn................. May là tấm khăn trải bàn khá dài, ông chỉ thấy 2 chân đang ngồi chồm hỗm, người nó đang lắc lư liên tục, chắc nó đang lau sàn. ông nhìn vợ " bà hok đưa tôi đi àk ? "
"thôi......tôi.............mệt lắm" bà Phương thở hổn hển
ông Hoàng hok để ý, quay đi. ánh mắt ông vừa rời đi thì bà Phương bỗng co giật kịch liệt, bà ra rồi.......
"xè........." 1 dòng nước ấm từ trong lồn bà chảy ra, thằng Long không vội rút tay ra, nó vẫn móc lồn mẹ nó, nó muốn kéo dài khoảng thời gian cực sướng cho bà.
" ơ, tiếng gì lạ vậy mẹ ? mẹ có nghe gì hok ? " Như ngẩn đầu nhìn quanh, rồi hỏi mẹ.
"không, mẹ.....mẹ có nghe thấy gì.......đâu " bà Phương trả lời.
"sao mặt mẹ đỏ vậy ? mẹ bệnh rồi àk ? " Như chợt chú ý thấy 2 má của bà Phương đang ửng hồng, nó quan tâm hỏi bà.
" không, chắc.....tại, cháo nóng quá, hơi nóng bốc lên ấy mà...." bà Phương đang nằm trong tình trạng éo le, nửa thân dưới của bà đang co giật kịch liệt vì cơn cực sướng, nửa thân trên lại phải cố làm ra vẻ trấn tĩnh để nói chuyện với con gái, cái cảm giác lén lút vụn trộm làm cho cơn sướng của bà kéo dài hơn thường ngày.
1 lát sau, thằng Long mỉm cười hài lòng, nó rút tay ra " ót ", tay nó ướt đẫm nước lồn của mẹ, vội dùng khăn lau cháo dưới sàn, nó chui lên thật lẹ.
"trời, mày làm gì lâu vậy, aaaa, dơ quá, tay mày chưa lau sạch kìa, để lên bàn dơ hết, lau sạch tay đi " Như nhìn thấy vết " cháo " còn dính trên tay thằng em.
Long giật mình, nó nhìn lại tay mình, ngón tay nó đang dính cái thứ nước đục đục, bóng bóng, hơi vón cục lại, màu trắng trắng, nhìn sơ qua cũng giống cháo thật. Nó xoay tay về phía bà Phương, nhìn nhìn bà, nó mỉm cười 1 cách dâm đãng.
Bà Phương sợ không dám nhìn mặt con, đây là lần thứ 2 bà dung túng cho hành vi tội lỗi của nó rồi, bản năng người phụ nữ làm cho bà mất hết lí trí, bà cảm thấy mình có lỗi với chồng, Phương không dám nhìn mặt con, nhưng sâu trong thâm tâm bà, vẫn có 1 chút gì đó thõa mãn, 1 cái liếc mắt của bà, chỉ 1 cái liếc mắt sơ qua thôi, thằng Long nhận ra điều đó, biết mẹ đang nhìn mình, nó khẽ đưa tay lên, lè lưỡi ra, liếm từng chút từng chút một.
Ân, vẫn là cái vị mặn mặn, tanh tanh ấy, vẫn là cái mùi hương đậm đặc này, nó vừa liếm vừa làm trò, mút kĩ từng ngón tay một.
"khiếp, mày ở dơ quá Long ơi, tránh xa ra cho tao nhờ " Như nhìn nó 1 cách kinh tởm.
"có sao đâu, mẹ "làm" cháo ngon mà " thằng Long nhấn mạnh từ "làm".
Bà Phương nhìn đứa con trai đang ngồi đối diện mình, nhìn nó liếm dâm thủy của bà 1 cách kĩ càng, không hiểu sao nội tâm bà có chút thõa mãn.

Bữa sáng trôi qua, thằng Long xách cặp đi học, mặc kệ con cặc còn hơi cương cứng trong quần nó, nó vừa đi vừa hát 1 cách yêu đời.
"con hok đi làm hả Như ? " bà Phương cảm thấy không khí im lặng 1 cách đáng sợ, bà tìm chủ đề nói chuyện
"con được nghỉ 1 tuần mà, mẹ không nhớ àk ? đến tuần sau con mới đi làm " Như cười cười, nói xong nàng đứng lên, quay vào phòng.
bà Phương phải ngồi đó thêm gần 5', cơ thể bà mới phục hồi lại, đứng lên, giữa 2 chân bà nhớp nhúa, "khó chịu quá", bà dọn dẹp bát đũa. Chợt nhìn xuống ghế, bà thấy ướt sũng 1 mảng, hơi đỏ mặt, bà nhớ cảm giác tối, nhớ con cặc khỏe mạnh của 2 người đàn ông, bà thèm muốn được đụ, bà thèm muốn có 1 thứ gì đó để đút vào lồn. Tiếng chuông điện thoại đánh thức bà, bà bắt máy, thì ra là hiệu trưởng trường bà đang dạy.
" Phương hả em, chị Nhung đây "
"dạ em chào chị "
"àk Phương ơi, trường mình sắp có đợt giao lưu giáo viên với Trường xxx, chị sực nhớ là con em học bên đấy, nên chị chọn em đi nhé, sang đấy cho tiện chăm sóc con em, 2 tháng rồi lại về với chị nhé, thiếu em là chị buồn lắm" 
"dạ......."
"sao ? đồng ý không nào ? "
" dạ vâng ạ "
Cúp máy, hàng đống những suy nghĩ ngổn ngang chứa đầy tâm trí bà, vậy là mình sang trường thằng Long dạy 2 tháng, mình phải đối mặt với nó ra sao đây ??, từ bao giờ mà mình trở nên dâm đãng như vậy ??.
Không, mình phải chấm dứt chuyện này, chuyện này là sai trái, mình hok thể để như vậy được, từ giờ mình phải thay đổi. Bà Phương quyết tâm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét